【漢語大詞典●世外】
<P align=center>【漢語大詞典●世外】<p><br>塵世之外;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
世俗之外。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李白『雜題』詩序:“乘興踏月,西入酒家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>不覺人物兩忘,身在世外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·王公家書』:“事在身外,身在世外,鷗波萍跡,足寄此生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>瞿秋白『餓鄕紀程』十五:“那地方名畫如山積,山水林樹,置身其中,幾疑世外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]