【漢語大詞典●世仇】
<P align=center>【漢語大詞典●世仇】<p><br>1.與世爲仇;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
不入時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐黃滔『出關言懷』詩:“詩苦無人愛,言公是世仇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.同“世讎”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸劉獻廷『廣陽雜記』卷四:“玄子歸,爲盜所傷,截其耳,人云:鄭氏使人爲之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>何鄭自此爲世仇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』五二:“倒好象與李空山是世仇似的,只要一說起話來,他便狠毒的咒詛李空山。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]