豐碩 發表於 2013-1-11 22:05:37

【漢語大詞典●屯田】

<P align=center>【漢語大詞典●屯田】<p><br>
1.利用戍卒或農民、商人墾殖荒地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢以后曆代政府沿用此措施取得軍餉和稅糧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>有軍屯、民屯、商屯之分。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·西域傳下·渠犁』:“自武帝初通西域,置校尉,屯田渠犁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·武帝紀』:“是歲用棗祗、韓浩等議,始興屯田。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明焦竑『焦氏筆乘·營田』:“若屯田,則咸屯兵爲之,趙充國、鄧艾、羊祜皆是也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故云屯田。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今江南民租官田者,皆名屯田。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>續范亭『如是我聞』詩:“農場馬場造紙廠,屯田牧畜兼工業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指屯田者所耕之田。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元典章新集·戶部·職田』:“將屯田、營田、職田一體科徵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱『文獻通考·田賦七』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.專司屯田的機構和官員。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋高承『事物紀原·三省綱轄·屯田』:“漢昭帝始置屯田,而成帝置尙書郞一人,主戶口墾田,此蓋尙書屯田之始也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指北宋詞人柳永。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因柳曾任屯田員外郞,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸宋翔鳳『樂府餘論』:“以屯田一生精力在是,不似東坡輩以餘力爲之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭文焯『大鶴山人詞論』:“屯田,北宋專家,其高處不減淸眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姚錫鈞『論詩絕句』:“屯田才調托微波,蘇子深情歷劫磨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●屯田】