【漢語大詞典●屯屯】
<P align=center>【漢語大詞典●屯屯】<p><br>1.豊盛;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
滿盈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>馬王堆漢墓帛書『稱』:“山有木,其實屯屯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·國疾』:“文景之際,建元之始,民樸而歸本,吏亷而自重,殷殷屯屯,人衍而家富。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.忠謹誠懇貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·五行相生』:“<孔子>爲魯司寇,斷獄屯屯,與衆共之,不敢自專。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.行進困難貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳宗元『天對』:“曶黑晣眇,往來屯屯,厖昧革化,唯元氣存,而何爲焉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]