豐碩 發表於 2013-1-11 22:04:25

【漢語大詞典●屯厄】

<P align=center>【漢語大詞典●屯厄】<p><br>
亦作“屯阨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
危難;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
困苦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『吳越春秋·勾踐入臣外傳』:“<越王>仰天歎曰:‘嗟乎!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 孤之屯厄,誰念復生渡此津也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·管寧傳』:“振翼遐裔,翻然來翔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>行遇屯厄,遭罹疾病。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·魏紀一論』:“而屯厄有期,禍生非慮,將人事不足,豈天實爲之乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·梁敬帝太平元年』:“愔風表鑑裁,爲朝野所重,少歷屯阨,及得志,有一餐之惠者必重報之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●屯厄】