【漢語大詞典●不懷】
<P align=center>【漢語大詞典●不懷】<p><br>1.不安。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·盤庚中』:“殷降大虐,先王不懷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>厥攸作,視民利用遷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.不愛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·八觀』:“豪傑不安其位,而積勞之人不懷其祿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『魏書·南安王傳』:“昔魏武翦髮以齊衆,叔向戮弟而明法,克己忍親,以率天下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>夫豈不懷,有爲而然耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.不思念。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·張衡<西京賦>』:“豈伊不虔思於天衢,豈伊不懷歸於枌楡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>薛綜注:“懷,思也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.不臣服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『魏書·沮渠蒙遜傳』:“又加命王入贊百揆,謀謨幃幄,出征不懷,登攝侯伯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]