【漢語大詞典●不醒】
<P align=center>【漢語大詞典●不醒】<p><br>1.神志不淸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
失去知覺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『醒世恒言·劉小官雌雄兄弟』:“待他睡去,用水噴在他面上,他便昏迷不醒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『西遊補』第十一回:“<小童兒>忽然見了行者,七竅流紅,驚仆不醒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂處於熟睡狀態。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>錢鍾書『圍城』二:“明天找個旅館,睡它個幾天幾晩不醒,船上的機器鬧得很,我睡不舒服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.不記得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐裴鉶『傳奇·裴航』:“女曰:‘裴郞不相識耶?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>航曰:‘昔非姻好,不醒拜侍。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>女曰:‘不憶鄂渚同舟回而抵襄漢乎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]