豐碩 發表於 2013-1-11 21:21:50

【漢語大詞典●不潔】

<P align=center>【漢語大詞典●不潔】<p><br>
1.不干淨,不淸潔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皮日休『九諷·遇謗』:“有肪兮,點而謂之不潔;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有泉兮,壅而謂之不決。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·愛奴』:“夫人雅敬先生,恐諸婢不潔,故以妾來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指汙穢之物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·備穴』:“審知穴之所在,穴而迎之,穴且遇……灌以不潔十餘石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·離婁下』:“西子蒙不潔,則人皆掩鼻而過之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱熹集注:“不潔,汙穢之物也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·唐敬宗寶曆元年』:“司馬賈直言入責從諫曰:‘爾父提十二州地歸朝廷,其功非細,祇以張汶之故,自謂不潔淋頭,竟自羞死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>爾孺子,何敢如此!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 父死不哭,何以爲人!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“今人爲屎爲不潔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·金世成』:“金世成……忽出家作頭陀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>類顛,啗不潔以爲美。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>犬羊遺穢於前,輒伏噉之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.喩情欲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·心術上』:“掃除不潔,神乃留處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尹知章注:“不潔,亦喩情欲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.喩淫穢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李斗『揚州畫舫錄·蜀岡錄』:“孫大成妻裔氏,居玨橋,幼以孝稱,初歸大成,見其母與妹不潔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不潔】