【漢語大詞典●不調】
<P align=center>【漢語大詞典●不調】<p><br>1.未得升遷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·張安世傳』:“有郞功高不調。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“調,選也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶言不才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐蘇鶚『杜陽雜編』卷下:“時京城不調少年相效,謂之拍彈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王禹偁『謝賜侄男大理評事表』:“伏以法寺美官,聖朝好爵,凡云選授,必擇器能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>豈期不調之材,遽忝起家之命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范仲淹『與中舍書』:“如子弟不調,或在襄邑作過逃來,即發遣他去,恐相負累,請仔細相度。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]