豐碩 發表於 2013-1-11 21:14:25

【漢語大詞典●不穀】

<P align=center>【漢語大詞典●不穀】<p><br>
1.不得養;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不得相養。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·小弁』:“民莫不穀,我獨於罹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“穀,養。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>天下之人無不父子相養者,我大子獨不然,日以憂也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·蓼莪』:“南山烈烈,飄風發發。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>民莫不穀,我獨何害。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古代王侯自稱的謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『老子』:“貴以賤爲本,高以下爲基,是以侯王自謂孤、寡、不穀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>穀,一本作“轂”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·僖公四年』:“齊侯曰:‘豈不穀是爲,先君之好是繼,與不穀同好,如何?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·韓世家』:“不穀國雖小,已悉發之矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·正諫』:“莊王曰:‘善,不穀知詘。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不長五谷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『逸周書·文傅』:“土可犯,材可蓄,潤溼不穀,樹之竹,葦、莞、蒲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>穀,『汲塚周書』作“谷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不穀】