【漢語大詞典●不匱】
<P align=center>【漢語大詞典●不匱】<p><br>不竭;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
不缺乏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·既醉』:“孝子不匱,永錫爾類。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“匱,竭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“孝子之行非有竭極之時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·魯語上』:“民求不匱於財,而神求優裕於享者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·原道』:“旁通而無滯,日用而不匱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·戶部·西北水田』:“若得依今法墾得七千頃,可得穀二百萬百,非獨天津餉足,而司農亦不匱矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]