豐碩 發表於 2013-1-11 20:58:16

【漢語大詞典●不群】

<P align=center>【漢語大詞典●不群】<p><br>
1.不平凡,高出於同輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·惜誦』:“行不群以顛越兮,又衆兆之所咍也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉左思『詠史』詩之三:“功成不受賞,高節卓不群。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『春日憶李白』詩:“白也詩無敵,飄然思不群。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『花月痕』第七回:“不想也還有這瀟灑不群的人,轉教我自恨,見聞不廣,輕量天下士了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不合群。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·離騷』:“鷙鳥之不群兮,自前世而固然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·崔駰傳』:“獨師友道德,合符曩眞,抱景特立,與士不群。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·齊蕭子雲傳』:“子雲性沈靜,不樂仕進,風神閑曠,任性不群。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不群】