豐碩 發表於 2013-1-11 20:20:33

【漢語大詞典●不揚】

<P align=center>【漢語大詞典●不揚】<p><br>
1.不損傷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·魯頌·泮水』:“烝烝皇皇,不吳不揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“揚,傷也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“『釋詁』文揚與誤爲類,故爲傷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂不過誤不損傷也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不能散發。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·淮南衡山列傳』:“於是,王氣怨結而不揚,涕滿匡而橫流,即起歷階而去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不振作。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢嚴忌『哀時命』:“居處愁以隱約兮,志沈抑而不揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『新婚別』詩:“婦人在軍中,兵氣恐不揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.亦作“不颺”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂容貌不英俊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·昭公二十八年』:“今子少不颺;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
子若無言,吾幾失子矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“顔貌不顯揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐裴度『自題寫眞贊』:“爾才不長,爾貌不揚,胡爲將,胡爲相。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金史·后妃傳上·海陵昭妃阿里虎等諸嬖』:“海陵嘗曰:‘餘都貌雖不揚,而肌膚潔白可愛。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『蔡文姬』第二幕:“那時曹丞相要接見你們的使者,他覺得自己的相貌不揚,便請我的老師淸河崔琰來代替他。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不揚】