豐碩 發表於 2013-1-11 20:19:06

【漢語大詞典●不堪】

<P align=center>【漢語大詞典●不堪】<p><br>
1.不能承當;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不能勝任。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·周語上』:“衆以美物歸女,而何德以堪之,王猶不堪,況爾小醜乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·難三』:“君令不二,除君之惡,惟恐不堪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·嘉遯』:“貪進不慮負乘之禍,受任不計不堪之敗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.忍受不了。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·離婁下』:“顔子當亂世,居於陋巷,一簞食,一瓢飲,人不堪其憂,顔子不改其樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉干寶『搜神記』卷二十:“自言其遠祖,不知幾何世也,坐事繫獄,而非其罪,不堪拷掠,自誣服之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸嚴有禧『漱華隨筆·僧大汕』:“一日向吳自述,酬應雜遝,不堪其苦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冰心『寄小讀者』八:“我眞是不堪,在家時黃昏睡起,秋風中聽此,往往淒動不寧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不忍心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南唐李璟『浣溪沙』詞:“還與容光共憔悴,不堪看!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『秦幷六國平話』卷中:“殺得六宮如算子,丫叉屍首不堪聞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸平步靑『霞外攟屑·詩話二·汪容甫』:“『題機聲燈影圖』之二云……字字血淚,使人不堪卒讀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.不可;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『逸周書·小開』:“汝謀斯,何嚮非翼,維有共枳,枳亡重,大害小,不堪柯引。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱右曾校釋:“柯,斧柄;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
引,取也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔽焉而蹤尋斧,雖小者猶不可。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁陶弘景『詔問山中何所有·賦詩以答』:“山中何所有,嶺上多白雲,只可自怡悅,不堪持贈君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬南邨『燕山夜話·爲什么會吵嘴』:“少數落后分子殘余的壞思想、壞作風是不堪容忍的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.用於形容詞后面,表示程度深。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·齊紀下』:“<帝>性懦不堪,人視者即有忿責。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『羅袁州文集序』:“余獨憐其老而憊不堪也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉白羽『一個溫暖的雪夜』:“擔泥送土的人,上上下下,忙碌不堪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.極壞;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
糟糕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉若愚『酌中志·內府衙門職掌』:“凡背書不過,寫倣不堪,或損汙書倣,犯規有過者,詞林老師批數目,付提督責處之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第六九回:“每日只命人端了菜飯到他房中去吃。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>那茶飯都系不堪之物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>平兒看不過,自己拿錢出來弄菜給他吃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『煙云』:“他和夫人的同居生活雖非古聖賢那么文雅,可絕不像‘姓朱的’信上描繪得那么不堪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.猶不甚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·志誠張主管』:“張主管看見一個婦女,身上衣服不堪齊整,頭上蓬鬆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.猶難堪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·杜十娘怒沉百寶箱』:“老父盛怒之下,若知娶妓而歸,必然加以不堪,反致相累,輾轉尋思,尙未有萬全之策。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不堪】