【漢語大詞典●不終】
<P align=center>【漢語大詞典●不終】<p><br>1.沒有結果;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
沒有到底。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·僖公十六年』:“明年齊有亂,君將得諸侯而不終。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『龍川略志』卷二:“<趙生>家本代州,名吉,事五臺僧不終,棄之遊四方。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.不得善終,不能終其天年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·晁錯傳贊』:“錯雖不終,世哀其忠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>故論其施行之語著於篇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『東坡志林·裴頠對武帝』:“惠、懷、湣皆不終,牛繫馬後,豈及亡乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶不中,不合格,不好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『西遊記』第四七回:“雖然相貌不終,却倒會降龍伏虎,捉怪擒妖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]