豐碩 發表於 2013-1-11 20:16:20

【漢語大詞典●不敢】

<P align=center>【漢語大詞典●不敢】<p><br>
1.謂沒膽量,沒勇氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦表示沒有膽量做某事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·公孫丑下』:“我非堯舜之道,不敢以陳於王前。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『此日足可惜贈張籍』詩:“主人願少留,延入陳壺觴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>卑賤不敢辭,忽忽心如狂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指沒有膽量做某事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>許地山『綴網勞珠』:“可敬的婦人,我所做一切的事都是傷害我的身體和你我二人的感情,此后我再不敢了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不要。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『秧歌劇選·慣匪周子山』:“鬧革命是咱窮人翻身嘛,要齊心的鬧,可不敢一說話就瞪眼,有事眾人好好價討論嘛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜鵬程『延安人』:“你出去看看,我老覺乎著倉庫不安全,可不敢失了火!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶不敢當。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸孔尙任『桃花扇·聽稗』:“這是敝友河南侯朝宗,當今名士,久慕淸談,特來領教。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG><丑>不敢,不敢!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 請坐獻茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『山鄕巨變』上一:“貴姓?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不敢,姓盛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不敢】