【漢語大詞典●不窕】
<P align=center>【漢語大詞典●不窕】<p><br>1.不細微。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·昭公二十一年』:“小者不窕,大者不摦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊伯峻注:“此謂小樂器而音不細。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶言無間,沒有空隙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『墨子·尙同下』:“是故大用之,治天下而不窕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
小用之,治一國一家而不橫者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·賦』:“充盈大宇而不窕,入郤穴而不偪者與?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王先謙集解引王念孫曰:“窕者,間隙之稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言充滿大宇而無間隙也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·原道訓』:“處小而不逼,處大而不窕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其魂不躁,其神不嬈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]