豐碩 發表於 2013-1-11 20:06:01

【漢語大詞典●不得】

<P align=center>【漢語大詞典●不得】<p><br>
1.不能得到;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
得不到。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·周南·關雎』:“求之不得,寤寐思服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢晁錯『論貴粟疏』:“夫腹飢不得食,膚寒不得衣,雖慈母不能保其子,君安能以有其民哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳騫『扶風傳信錄』:“許族人有失銀剪者,方遍覓不得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『追求』八:“前任的曆史教員和曼靑對調了功課后,仍然不得學生的擁護。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不能;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不可。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『穀梁傳·襄公二十九年』:“閽,門者也,寺人也,不稱姓名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>閽不得齊於人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·朱儁傳』:“乞降不受,欲出不得,所以死戰也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王昌齡『浣紗女』詩:“吳王在時不得出,今日公然來浣紗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊補』第十五回:“話得孫行者哭不得,笑不得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』六六:“他是溫室里的花,見不得眞的陽光與雨露。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不得】