豐碩 發表於 2013-1-11 20:03:03

【漢語大詞典●不敏】

<P align=center>【漢語大詞典●不敏】<p><br>
1.不明達;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不敏捷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·晉語二』:“款也不才,寡智不敏,不能教導,以至於死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“敏,達也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·列女傳·曹世叔妻』:“鄙人愚暗,受性不敏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·張率傳』:“相如工而不敏,枚皋速而不工。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『剪燈新話·修文舍人傳』:“侏儒飽死而方朔苦飢,豈才藝之不敏也?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶不才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·顏淵』:“回雖不敏,請事斯語矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·司馬遷傳』:“小子不敏,請悉論先人所次舊聞,不敢闕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·詞曲』:“<魏貞菴>命予作『北西廂』翻本,以正從前之謬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>予謝不敏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『華蓋集·導師』:“要前進的靑年們大抵想尋求一個導師。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>然而我敢說:他們將永遠尋不到。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尋不到倒是運氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自知的謝不敏,自許的果眞識路么?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不敏】