豐碩 發表於 2013-1-11 20:00:33

【漢語大詞典●不過】

<P align=center>【漢語大詞典●不過】<p><br>
1.無差錯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·豫』:“天地以順動,故日月不過。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“若天地以順而動則日月不有過差,依其晷度。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不超越;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不能超越。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·立政』:“凡上賢不過等,使能不兼官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尹知章注:“謂上賢雖才用絶倫無得過其勞級。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·廉頗藺相如列傳』:“度道里會遇之禮畢,還,不過三十日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『與王深甫書』:“比承諭及介父所作王令誌文,以爲楊子不過,恐不然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『三千里江山』第十二段:“好吃不過餃子,舒服不過倒著--這是幾千年的老古語,還有個錯!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不經過;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不進入。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·說山訓』:“曾子立孝,不過勝母之閭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『應詔』詩:“望城不過,面邑不遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.不能通過,有阻礙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南唐劉崇遠『金華子雜編』卷上:“<段成式>牧廬陵日,常遊山寺,讀一碑文,不識其間兩字,謂賓客曰:‘此碑無用於世矣,成式讀之不過,更何用乎。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉若愚『明宮史·內府職掌』:“凡背書不過、寫倣不堪,或損汙書倣、犯規有過者,詞林老師批數目,付提督處責之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.過意不去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·錯斬崔寧』:“老漢却是看你們不過,今日賷助你些少本錢,胡亂去開個柴米店,撰得些利息來過日子,却不好麽?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.用在動詞或形容詞后面,表示程度最高。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>意謂到了極點。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金甁梅詞話』第八十回:“這吳月娘心中還氣忿不過,便喝駡道:‘怪賊奴才!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不與我走?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷二十:“陳定見他聒絮不過,回答他幾句起來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第十回:“究竟也是個俗氣不過的人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁達夫『十三夜』:“這兩個字,在月光底下看將起來,實在是寫得美麗不過。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳學昭『在一個鐵路員工的家里』:“‘入鄕隨鄕’,這眞是一句現實不過的眞理,你要是太主觀,你就只有碰壁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>只;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
僅僅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『老子』:“大國不過欲兼畜人,小國不過欲入事人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『敘詩寄樂天書』:“以時進見者不過一二親信,直臣義士往往抑塞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十一:“況且我既爲官,做我配的須是名門大族,焦家不過市井之人,門戶低微,豈堪受朝廷封誥,作終身伉儷哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊沫『不是日記的日記』:“我不過是個拉幕的人,或者是個拙劣的講解員或報幕員而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.連詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>只要。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『有感』詩之三:“莫取金湯固,長令宇宙新。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不過行儉德,盜賊本王臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.連詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>只是。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『雪花飄在滿洲』:“孩子來了,就讓他在鄕下悄悄住兩天,不過千萬別出門去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.螳螂的別名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『爾雅·釋蟲』:“不過,蟷蠰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李時珍『本草綱目·蟲一·螳螂』:“蟷螂,兩臂如斧,當轍不避,故得當郞之名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>俗呼爲刀螂,兗人謂之拒斧,又呼不過也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不過】