豐碩 發表於 2013-1-11 19:39:17

【漢語大詞典●不時】

<P align=center>【漢語大詞典●不時】<p><br>
1.不適時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不合時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十八年』:“天道多在西北。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南師不時,必無功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·劉陶傳』:“臣敢吐不時之義於諱言之朝,猶冰霜見日,必至消滅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“不時謂不合於時也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐羅隱『讒書·風雨對』:“風雨雪霜,天地之權也,山川藪澤,鬼神之所伏也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故風雨不時,則歲有饑饉,雪霜不時,則人有疾病。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳師道『後山叢談』卷三:“步之西有異木,人莫能名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>相傳數百歲,榮落不時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.隨時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
臨時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢晁錯『論貴粟疏』:“<農夫>勤苦如此,尙復被水旱之災,急政暴賦,賦斂不時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『柳子厚墓志銘』:“其俗以男女質錢,約不時贖,子本相侔,則沒爲奴婢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢泳『履園叢話·祥異·食鱉食黿』:“吾鄕葛友匡爲里中富翁,一生好食鼈,常買數十頭養於甕中,以備不時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李劼人『天魔舞』第二七章:“楊世興正呆在天井上面穿堂門邊,照顧著上房兩間大辦公室不時的呼喚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.時時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·天容』:“人主有喜怒,不可以不時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『臨邑舍弟書至苦雨』詩:“尺書前日至,版築不時操。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第一○三回:“又過繼了一個混賬兒子,把家業都花完了,不時的常到薛家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魏巍『東方』第五部第十章:“田野上,這里那里的叢林深處,不時傳過布谷鳥婉轉的啼唱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.不及時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·孔融傳』:“河南尹何進當遷爲大將軍,楊賜遣融奉謁賀進,不時通,融即奪謁還府,投劾而去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐南卓『羯鼓錄』:“黃幡綽亦知音。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>上嘗使人召之,不時至,上怒,絡繹遣使尋捕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·文藝傳一·徐賁』:“大軍征洮岷,道其境,坐犒勞不時,下獄瘐死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.不善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·益稷』:“帝不時,敷同日奏,罔功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“帝用臣不是。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曾運乾正讀:“時,善也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·蕩』:“匪上帝不時,殷不用舊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高亨注:“時,善也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不時】