豐碩 發表於 2013-1-11 19:38:48

【漢語大詞典●不殊】

<P align=center>【漢語大詞典●不殊】<p><br>
1.沒有區別;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一樣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢揚雄『解嘲』:“世異事變,人道不殊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『小至』詩:“雲物不殊鄕國異,教兒且覆掌中杯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·槐西雜志一』:“人情物理,大抵不殊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂身首尙未分離。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指自殺未死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·淮南王傳』:“太子自刑,不殊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“殊,絶也,雖自刑殺,而身首不絶也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陶宗儀『輟耕錄·楊貞婦』:“靜安守節不嫁,權貴爭求之,至截髮自剄,不殊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸昭槤『嘯亭雜錄·緬甸歸誠本末』:“<劉藻>因於三月癸酉中夜,挑燈默坐,驅侍者出,自剄不殊,宛轉於牀榻間,七日乃死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.未絕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·吳兢傳』:“皇運不殊如帶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不殊】