豐碩 發表於 2013-1-11 19:04:05

【漢語大詞典●不舍】

<P align=center>【漢語大詞典●不舍】<p><br>
亦作“不捨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.不停止。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·子罕』:“子在川上曰:‘逝者如斯夫!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不舍晝夜。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·勸學』:“騏驥一躍,不能十步,駑馬十駕,功在不舍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『司馬溫公行狀』:“躬親庶務,不舍晝夜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不放棄;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不忍離開。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·錯斬崔寧』:“劉官人不捨,搶出門來,一徑趕到廚房裏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『抹布集·第二的母親』:“她露出不舍的樣子,把我送上轎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不饒恕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金董解元『西廂記諸宮調』卷七:“囑付紅娘,你管取您姐姐,休教覓生覓死,自推自攧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>有些兒好弱,你根柢不捨!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『七國春秋平話』卷下:“伯楊曰:‘孫子欺吾,吾心不捨。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不舍】