豐碩 發表於 2013-1-11 18:46:05

【漢語大詞典●不忍】

<P align=center>【漢語大詞典●不忍】<p><br>
1.不忍心,感情上覺得過不去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『穀梁傳·桓公元年』:“先君不以其道終,則子弟不忍即位也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·項羽本紀』:“吾騎此馬五歲,所當無敵,嘗一日行千里,不忍殺之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不忍耐;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不忍受。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·衛靈公』:“巧言亂德,小不忍則亂大謀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉干寶『搜神記』卷十二:“阮士瑀傷於虺,不忍其痛,數嗅其瘡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『休兵久矣而國用日困策』:“不忍藥石之苦、針砭之傷,一旦流而入於骨髓,則愚恐其苦之不止於藥石,而傷之不止於針砭也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不收斂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·離騷』:“澆身被服強圉兮,縱欲而不忍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢朱浮『爲幽州牧與彭寵書』:“高論堯、舜之道,不忍桀、紂之性,生爲世笑,死爲愚鬼,不亦哀乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.不能忍受;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不願意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·離婁下』:“我不忍以夫子之道,反害夫子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·亷頗藺相如列傳』:“相如素賤人,吾羞,不忍爲之下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志平話』卷上:“<妻子>到於庵門,見學究疾病,不忍見之,用手掩口鼻,斜身與學究飯吃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.舍不得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·詞曲』:“予初閱時,不忍釋卷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『甌北詩話·白香山詩』:“<香山詩>古體則令人心賞意愜,得一篇輒愛一篇,幾於不忍釋手。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭小川『木瓜樹的風波』詩:“此刻呀,他還不忍和同志們告別。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不忍】