【漢語大詞典●不祀】
<P align=center>【漢語大詞典●不祀】<p><br>1.不祭祖先。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孟子·滕文公下』:“葛伯放而不祀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>趙岐注:“放縱無道,不祀祖先。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·周本紀』:“於是有刑不祭,伐不祀,征不享,讓不貢,告不王。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.無人奉祀,比喩亡國或絕后。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·文公五年』:“臧文仲聞六與蓼滅,曰:‘臯陶、庭堅不祀忽諸。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉盧諶『贈劉琨』詩:“夫差不祀,釁在勝齊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸戴名世『徐節婦傳』:“徐氏之禍,可不謂烈哉!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 微節婦,徐氏不祀矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]