豐碩 發表於 2013-1-11 18:38:11

【漢語大詞典●不佞】

<P align=center>【漢語大詞典●不佞】<p><br>
1.無口才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·公冶長』:“雍也,仁而不佞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邢昺疏:“佞,口才也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謙辭,猶言不才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·僖公十五年』:“寡人不佞,能合其衆而不能離也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『上西府書』:“某不佞,自以爲無三者之患而獨有憂世之心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸戴名世『疑解』:“僕不佞,適有類於北宮子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.用作謙稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·昭公二十五年』:“不佞不能與二三子同心,而以爲皆有罪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明高攀龍『講義·小引』:“不佞幸從諸先生後,不能無請益之言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致章廷謙』:“該堂將我住址寫下,而至今不將書目寄來,可見嘴之不實,因此不佞對之頗有惡感。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●不佞】