豐碩 發表於 2013-1-10 23:15:44

【漢語大詞典●五常】

<P align=center>【漢語大詞典●五常】<p><br>
1.指舊時的五種倫常道德,即父義、母慈、兄友、弟恭、子孝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·泰誓下』:“今商王受,狎侮五常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“五常即五典,謂父義、母慈、兄友、弟恭、子孝,五者人之常行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂金、木、水、火、土五行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“道五常之行,使之陽而不散,陰而不密。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“五常,五行也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『雲笈七籤』卷三五:“夫稟五常之氣,有靜有燥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂仁、義、禮、智、信。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢董仲舒『賢良策一』:“夫仁、義、禮、智、信五常之道,王者所當修飭也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『時令論下』:“聖人之爲教,立中道以示於後,曰仁、曰義、曰禮、曰智、曰信,謂之五常,言可以常行之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第一一○回:“此禽五常足備之物,豈忍害之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.即五倫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陶宗儀『輟耕錄·御史五常』:“人之所以讀書爲士君子者,正欲爲五常主張也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>使我今日謝絶故舊,是爲御史而無一常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指三國蜀馬良兄弟五人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>他們的字都有‘常’字,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·馬良傳』:“馬良字季常,襄陽宜城人也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>兄弟五人,幷有才名,鄕里爲之諺曰:‘馬氏五常,白眉最良。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>良眉中有白毛,故以稱之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黃滔『祭司勳孫郞中』:“劉家則三嘏揚芳,馬氏則五常擅美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●五常】