【漢語大詞典●五旦】
<P align=center>【漢語大詞典●五旦】<p><br>1.古代西域曲調的五均。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·音樂志中』:“就此七調,又有五旦之名,旦作七調。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>以華言譯之,旦者則謂‘均’也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其聲亦應黃鍾、太簇、林鍾、南呂、姑洗五均。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>均,古“韻”字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶言五更。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『再和寄子瞻聞得湖州』:“相思欲面論,坐起雞五旦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]