【漢語大詞典●丐命】
<P align=center>【漢語大詞典●丐命】<p><br>1.請求饒命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·嶽飛傳』:“飛列騎山下,令皆持滿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>黎明,遣死士疾馳登山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>賊衆亂,棄山而下;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
騎兵圍之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>賊呼丐命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>飛令勿殺,受其降。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶苟活。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明陳與郊『文姬入塞』:“妾乃蔡文姬是也,自墮軍中,辱在左賢王帳下,偸延數載。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>豈惜一生,則爲先中郞蘭玉蕭條,琴書散失,因此上強厚春風之面,丐命穹廬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]