豐碩 發表於 2013-1-9 22:31:56

【漢語大詞典●下體】

<P align=center>【漢語大詞典●下體】<p><br>
1.指植物的根莖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·邶風·谷風』:“采葑采菲,無以下體。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“下體,根莖也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“言采葑菲之菜者,無以下體根莖之惡幷棄其葉,以興爲室家之法,無以其妻顔色之衰幷棄其德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后以“下體”喩婦人色衰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『秦女卷衣』詩:“願君采葑菲,無以下體妨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.喩不才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明金鉉『上高硜齋先生書』:“惟望不遺下體,克督進修,少有墮渝,即嚴鞭策。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.人體的下部。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦特指男女的陰部。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>也叫“下身”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『尙書大傳』卷二:“時則有下體生於上之痾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明馮夢龍『智囊補·捷智·顧琮』:“顧琮爲補闕,嘗有罪,繫詔獄,當伏法……忽夢見其母下體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>時有善解者賀曰:‘子其免乎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>太夫人下體,是足下生路也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>重見生路,何吉如之。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁達夫『她是一個弱女子』二七:“那女工却認出了雙目和嘴都還張著,下體靑腫得特別厲害,胸前的一只右奶已被割去了的鄭秀嶽的屍身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶賤體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謙稱己身之卑賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸洪昇『長生殿·定情』:“怕庸姿下體,不堪陪從椒房。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●下體】