豐碩 發表於 2013-1-9 11:59:56

【漢語大詞典●下流】

<P align=center>【漢語大詞典●下流】<p><br>
1.河流的下遊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張九齡『高齋閑望言懷』詩:“取路無高足,隨波適下流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『夜登小孤山和壁間韻』:“誰標鐵柱成終古,却笑金焦屬下流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁達夫『逃走』:“大江到岸,曲折向東,因而江心開暢,比揚子江的下流還要遼闊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指子孫,后輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·樂陵王茂傳』:“今封茂爲聊城王,以慰太皇太后下流之念。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·唐太宗貞觀十七年』:“太子宜勤學問,親師友。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今入侍宮闈,動踰旬朔,師保天下,接對甚希,伏願少抑下流之愛,弘遠大之規,則海內幸甚!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶末流。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指一種流派的余緒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周亮工『書影』卷五:“然其下流,莫甚於萬歷之季。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.比喩眾惡所歸的地位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·子張』:“紂之不善,不如是之甚也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>是以君子惡居下流,天下之惡皆歸焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邢昺疏:“謂爲惡行而處人下,若地形卑下,則衆流所歸,人之爲惡處下,衆惡所歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢司馬遷『報任少卿書』:“且負下未易居,下流多謗議。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『辭知制誥第二狀』:“臣雖甚愚,誠不忍以身居下流,蒙受衆惡,爲世汙澤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.微賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·立政』:“金玉貨材之說勝,則爵服下流;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
觀樂玩好之說勝,則姦民在上位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢蔡邕『太尉楊賜碑』:“惟我下流二三小臣,穢損淸風,愧於前人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韋應物『趨府候曉呈兩縣僚友』詩:“可憐同官者,應悟下流難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指地位微賤的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『百花亭』第二折:“只要官人不惜廉恥,權做下流,將小人頭至下腳至上渾身衣服,幷這個查梨籃兒,都借與官人,打扮成賣查梨條的,纔入的那承天寺去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·唐解元一笑姻緣』:“你既非下流,實是甚么樣人?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 可將眞姓名告我。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.下品;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
劣等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園詩話』卷五:“某太史掌教金陵,戒其門人曰:‘詩須學韓、蘇大家,一讀溫、李,便終身入下流矣。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.卑鄙,齷齪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第四四回:“你長成人了,怎麽學出這般一個下流氣質。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『赤穗四十七義士歌』:“環門觀禮千人稠,彼名高家實下流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『在其香居茶館里』:“許多閑著無事的人,有時候甚至故意挑弄他說下流話。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.向下流逝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九懷·尊嘉』:“榜舫兮下流,東注兮礚礚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.喩君上的恩澤下布。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·主術訓』:“是故君不能賞無功之臣,臣亦不能死無德之君。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>君德不下流於民,而欲用之,如鞭蹏馬矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『判得丁爲郡歲凶奏請賑給百姓制未下散之本使科其專命丁云恐人困』:“然以事雖請,恩未下流,稍違主守之文,遽見職司之舉,使以未有君命,何其速歟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●下流】