【漢語大詞典●下吏】
<P align=center>【漢語大詞典●下吏】<p><br>低級官吏;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
屬吏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·哀公十五年』:“寡君使蓋備說,弔君之下吏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·循吏列傳』:“官有貴賤,罰有輕重。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>下吏有過,非子之罪也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『謝梁右相啟』:“伏念某鄕校孤生,京塵下吏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]