豐碩 發表於 2013-1-8 23:19:12

【漢語大詞典●上農】

<P align=center>【漢語大詞典●上農】<p><br>
1.亦稱“上農夫”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古代指種植條件較好、收益較多的農民。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·揆度』:“上農挾五,中農挾四,下農挾三。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·萬章下』:“上農夫食九人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙歧注:“一夫一婦佃田百畝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>百畝之田,加之以糞,是爲上農夫,其所得穀,足以食九口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·別通』:“耕夫多殖嘉穀,謂之上農夫;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其少者,謂之下農夫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋宋祁『代薛參政乞致仕上皇帝第一表』:“偶比諸生之牒,遂代上農之耕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.重農。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>上,通“尙”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·秦始皇本紀』:“皇帝之功,勤勞本事,上農除末,黔首是富。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●上農】