豐碩 發表於 2013-1-8 22:54:38

【漢語大詞典●上流】

<P align=center>【漢語大詞典●上流】<p><br>
1.河流的上遊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一般指距發源地較近的一段河川。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十四年』:“秦人毒涇上流,師人多死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·甘寧傳』:“羽號有三萬人,自擇選銳士五千人,投縣上流十餘里淺瀨,云欲夜涉渡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范鎮『東齋記事·承昭』:“承昭乞紉布囊括土,投上流以塞之,不設板築,可成巨防。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『鐵騎兵』:“<班長他們>沿著河朝上走,要找個淺些的地方過河。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>上流的水更急,總過不去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指河流的上遊一帶地區。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·河水』:“恒水上流有一國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·宋臨川烈王道規傳』:“荊州居上流之重,資實兵甲居朝廷之半,故武帝諸子徧居之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.上品;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
上等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·言語』:“謝仁祖年八歲……爾時語已神悟,自參上流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐羅隱『題方干詩』:“顧我論佳句,推君最上流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋李淸照『打馬賦』:“實博奕之上流,乃閨房之雅戲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『故事新編·起死』:“眞寫得有勁,眞是上流的文章。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指有權勢的社會集團。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·劉屈氂傳』:“<賀>不顧元元,無益邊穀,貨賂上流,朕忍之久矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“丞相貪冒,受賂於下,故使衆庶貨賄上流執事者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『乞責降第四劄子』:“臣雖至愚,粗惜名節,受此指目,何以爲人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>非徒如是而已,又使譏謗上流,謂國家行法,有所偏頗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●上流】