豐碩 發表於 2013-1-8 22:51:54

【漢語大詞典●上乘】

<P align=center>【漢語大詞典●上乘】<p><br>
1.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>即大乘。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李邕『嶽麓寺碑』:“<若法湣禪師>注『大道經』,究上乘理,永託茲嶺,克終厥生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代李中『宿山中寺』詩:“瞑目忘塵慮,談空入上乘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷二八:“樂天一生精究內典,勤脩上乘之業,一心超脫輪迴,往生淨土。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.上品;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
上等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『雜說』:“雜劇院本,遊戲之上乘也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『花月痕』第十五回:“采秋言道:‘人之相知,貴相知心,落了言詮,已非上乘。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>況周頤『蕙風詞語』卷五:“以性靈語詠物,以沈著之筆達出,斯爲無上上乘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●上乘】