豐碩 發表於 2013-1-8 22:28:44

【漢語大詞典●上奉】

<P align=center>【漢語大詞典●上奉】<p><br>
上等俸祿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·號令』:“其疾鬭却敵於術,敵下終不能復上,疾鬭者隊二人,賜上奉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫詒讓間詁引畢沅曰:“『玉篇』云:‘俸,房用切,俸祿也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此作奉,古字。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·日者列傳』:“才賢不爲,是不忠也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
才不賢而託官位,利上奉,妨賢者處,是竊位也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●上奉】