【漢語大詞典●三賦】
<P align=center>【漢語大詞典●三賦】<p><br>1.三篇賦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『奉留贈集賢院崔於二學士』詩:“謬稱三賦在,難述二公恩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『寄題鍾秀才詠歸堂』詩:“五兵鑄就殺氣動,却寫三賦祥光流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.唐代租、庸、調稱“三賦”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明張九韶『群書拾唾·文武制度』:“唐三賦:租,有田則有租,租出米穀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
庸,有身則有庸,庸出絹;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
調,有戶則有調,調出繒纊布麻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]