豐碩 發表於 2013-1-8 16:48:45

【漢語大詞典●三壽】

<P align=center>【漢語大詞典●三壽】<p><br>
1.猶三老。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·魯頌·閟宮』:“三壽作朋,如岡如陵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“壽,考也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“據下言如岡如陵,是祝其壽考,則壽從傳訓考爲是。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>考猶老也,三壽,猶三老也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·張衡<東京賦>』:“降至尊以訓恭,送迎拜乎三壽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>薛綜注:“三壽,三老也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言天子尊而養此三老者,以教天下之敬,故來拜迎,去拜送焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『明堂賦』:“奉三壽以勗天下之孝,設三乏以勸諸侯之風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古稱上壽百二十歲,中壽百,下壽八十。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『左傳·僖公三十二年』“中壽,爾墓之木拱矣”唐孔穎達疏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后泛指高壽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張說『崔訥妻劉氏墓志』:“嗚呼!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 天道輔仁,人道與順,眷茲大德,不遐三壽,何哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范成大『梅林先生夫人徐氏挽詞』:“閱世彌三壽,還鄕忽九原。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●三壽】