豐碩 發表於 2013-1-8 16:48:27

【漢語大詞典●三經】

<P align=center>【漢語大詞典●三經】<p><br>
1.謂天時、地利、人和。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·版法』:“凡將立事,正彼天植,風雨無違,遠近高下,各得其嗣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三經既飭,君乃有國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若集校:“三經,謂天時、地利、人和。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘正彼天植’,地利也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
‘風雨無違’,天時也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
‘遠近高下各得其嗣’,人和也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.儒家的三部經書。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指『易』、『詩』、『春秋』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·五行志下之下』:“是故聖人重之,載於三經。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“謂『易』、『詩』、『春秋』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.儒家的三部經書。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指『詩』、『書』、『周禮』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王安石曾撰『毛詩義』、『尙書義』、『周官新義』,合稱『三經新義』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉紹翁『四朝聞見錄·制科詞賦三經宏博』:“詞賦既罷,而士之所習者皆三經。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>所謂三經者,又非聖人之意,惟用安石之說以增廣之,各有套括。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.儒家的三部經書。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指『孝經』、『論語』、『孟子』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·藝文志一』有劉元剛『三經演義』,淸黃丕烈輯『三經音義』,均指上述三書。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指『詩』六義中的賦、比、興。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷八十:“三經是賦、比、興,是做詩底骨子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一說指『風』、『雅』、『頌』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『漢文學史綱要』第二篇:“風、雅、頌以性質言:風者,閭巷之情詩,雅者,朝廷之樂歌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
頌者,宗廟之樂歌也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>是爲『詩』之三經。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●三經】