【漢語大詞典●三神】
<P align=center>【漢語大詞典●三神】<p><br>1.指天神、地祇、山嶽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·司馬相如傳』:“挈三神之驩,缺王道之儀,群臣恧焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>司馬貞索隱引如淳曰:“謂地祇、天神、山嶽也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·揚雄傳上』:“感動天地,逆釐三神。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.道教指人體三丹田之神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『黃庭內景經·隱影』:“三神之樂由隱居,倏歘遊遨無遺憂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>梁丘子注:“三神,三丹田之神也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指三屍神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『黃庭外景經·中部經』:“外本三陽物自來,內拘三神可長生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>神,一本作“陰”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]