【漢語大詞典●三泉】
<P align=center>【漢語大詞典●三泉】<p><br>1.三重泉,即地下深處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>多指人死后的葬處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·秦始皇本紀』:“穿三泉,下銅而致槨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉張華『章懷皇后誄』:“杳杳新,下絶三泉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·黃瓊傳』:“敢以垂絶之日,陳不諱之言;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
庶有萬分,無恨三泉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王勃『上明員外啟』:“麟圖緝謚,定榮辱於三泉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.即三柱星。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·天文志上』:“三柱一曰三泉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]