豐碩 發表於 2013-1-8 15:16:30

【漢語大詞典●三郞】

<P align=center>【漢語大詞典●三郞】<p><br>
1.古代三種郞官的合稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·秦始皇本紀』:“以罪過連逮少近官三郞,無得立者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>司馬貞索隱:“三郞,謂中郞、外郞、散郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張守節正義引『漢書·百官表』:“有議郞、中郞、散郞,又有左右三將,謂郞中,車郞、戶郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.唐玄宗小字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因其排行第三,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐鄭嵎『津陽門』詩:“三郞紫笛弄煙月,怨如別鶴呼羈雌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>原注:“內中皆以上爲三郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋馬永卿『懶眞子』卷一:“三郞謂明皇也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明皇兄弟六人,一人早亡,胡明皇爲太子時,號五王宅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>寧王、薛王,明皇兄也,申王、岐王,明皇弟也,故謂三郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明屠隆『彩毫記·爲國荐賢』:“一自三郞度曲後,許多天樂在人間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁達夫『毀家詩紀』:“省識三郞腸斷意,馬嵬風雨葬花魁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.泛稱排行第三者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·陳顯達傳』:“當世快牛稱陳世子靑、王三郞烏、呂文顯折角、江瞿曇白鼻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●三郞】