豐碩 發表於 2013-1-8 14:32:53

【漢語大詞典●三吏】

<P align=center>【漢語大詞典●三吏】<p><br>
1.即三公。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·成公二年』:“王使委於三吏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“三吏,三公也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三公者,天子之吏也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊杜弼『檄梁文』:“位此三吏,邑啟千社。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“三公”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指三卿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『逸周書·大匡』:“王乃召塚卿、三老、三吏、大夫、百執事之人,朝於大庭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔晁注:“三吏,三卿也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指唐杜甫的著名詩作『新安吏』、『潼關吏』、『石壕吏』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>文學史上與他的『新婚別』、『垂老別』、『無家別』合稱“三吏三別”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●三吏】