豐碩 發表於 2013-1-8 14:28:13

【漢語大詞典●三冬】

<P align=center>【漢語大詞典●三冬】<p><br>
1.三個冬季,即三年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·東方朔傳』:“年十三學書,三冬文史足用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王先謙補注:“案:三冬謂三年,猶言三春三秋耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元武漢臣『王壺春』楔子:“憑著我三冬足用文章絶,揮翰墨,走龍蛇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.冬季三月,即冬季。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐楊炯『李舍人山亭詩序』:“三冬事隙,五日歸休。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張元幹『好事近』詞:“三冬蘭若讀書燈,想見太淸絶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顧炎武『寄李生雲霑』詩:“歲晩漳河朔雪霏,僕夫持得尺書歸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
三冬文史常堆案,一室弦歌自掩扉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●三冬】