豐碩 發表於 2013-1-8 14:25:32

【漢語大詞典●三代】

<P align=center>【漢語大詞典●三代】<p><br>
1.指夏、商、周。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·衛靈公』:“斯民也,三代之所以直道而行也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邢昺疏:“三代,夏、殷、周也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·銘箴』:“斯文之興,盛於三代。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夏商二箴,餘句頗存。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『豊陵行』:“臣聞神道尙淸淨,三代舊制存諸書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指三個朝代。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『蕪城賦』:“出入三代,五百餘載,竟瓜剖而豆分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此指漢、魏、晉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·詞曲·結構』:“漢史、唐詩、宋文、元曲,此世人口頭語也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書』、『史記』,千古不磨,尙矣!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 唐則詩人濟濟,宋有文士蹌蹌,宜其鼎足文壇,爲三代後之三代也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此指漢、唐、宋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指自祖至孫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·李廣傳贊』:“然三代之將,道家所忌,自廣至陵,遂亡其宗,哀哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐盧綸『送彭開府往雲中覲使君兄』詩:“一門三代貴,非是主恩偏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指曾祖、祖父、父。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·選舉志一』:“綴行期集,列敘名氏,鄕貫、三代之類書之,謂之小錄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『暴風驟雨』第一部二:“吊燈的晃眼的光亮照著牆壁上翠藍的花紙……照著‘三代宗親’的紫檀神龕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●三代】