【漢語大詞典●三十】
<P align=center>【漢語大詞典●三十】<p><br>1.數詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>十的三倍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·無羊』:“三十維物,爾牲則具。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·宣公三年』:“成王定鼎於郟鄏,卜世三十,卜年七百。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指三十歲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『穀梁傳·文公十二年』:“丈夫三十而娶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『戲贈麗人』詩:“自矜心所愛,三十侍中郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐崔灝『贈王威古』詩:“三十羽林將,出身常事邊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指三十年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐權德輿『古興』詩:“人生大限雖百歲,就中三十稱一世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]