豐碩 發表於 2013-1-8 12:59:47

【漢語大詞典●七椀茶】

<P align=center>【漢語大詞典●七椀茶】<p><br>
唐盧仝『走筆謝孟諫議寄新茶』詩:“一椀喉吻潤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
兩椀破孤悶;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
三椀搜枯腸,唯有文字五千卷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
四椀發輕汗,平生不平事,盡向毛孔散;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
五椀肌骨淸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
六椀通仙靈;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
七椀喫不得也,唯覺兩腋習習淸風生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言飲茶不須七碗即“通仙靈”,極贊茶之妙用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后即以“七椀茶”作爲稱頌飲茶的典實。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『六月六日以病在告獨遊湖上諸寺晩謁損之戲留一絕』:“何須魏帝一丸藥,且盡盧仝七椀茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元耶律楚材『和楊彦廣韻』:“探玄渾似三杯酒,淸興何消七椀茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元馬致遠『陳摶高臥』第四折:“泛一甌瑞雪香,生兩腋松風響,潤不得七碗枯腸,辜負一醉無憂老杜康,誰信您盧仝健忘?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸捧花生『畫舫餘譚』:“酒樓廢而茶園興,豈肥腸滿腦者,饜飫既深,亦思乞靈於七椀耶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●七椀茶】