【漢語大詞典●二曜】
<P align=center>【漢語大詞典●二曜】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
亦作“二耀”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
指日月。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·王融傳』:“偶化兩儀,均明二耀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·律曆志中』:“懸象著明,莫大於二曜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
氣序環復,無信於四時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『符瑞』:“夫二曜五緯,天地之精氣,其本在下,而大人統之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『王征君潢具舟城西同楚二沙門小坐柵洪橋下』詩:“舉頭是靑天,不見二曜光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]