【漢語大詞典●二諫】
<P align=center>【漢語大詞典●二諫】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
指明翟鳳翀與郭尙賓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鳳翀抗疏極論呂貴、邢洪、淩應登三人之罪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>神宗怒,謫爲山西按察使經曆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>是時尙賓亦上疏進諫,忤旨,謫爲江西布政使檢校。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>二人因進諫而同時被謫,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·翟鳳翀傳』:“帝於章疏多不省,故廷臣直諫者久不被譴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>至是二人同日謫官,時稱‘二諫’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]