【漢語大詞典●二儀】
<P align=center>【漢語大詞典●二儀】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.指天地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『惟漢行』:“太極定二儀,淸濁始以形。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·武帝紀上』:“二儀創闢,玄象著明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王愼中『遊白鹿洞』詩:“境閑百慮空,意愜二儀廣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸鈕琇『觚賸·石言』:“二儀之英,五材之精,在地爲石,在天爲星。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指日、月。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝陳沈炯『陳武帝哀策文』:“二儀協序,五緯同符。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王鏊『震澤長語·象緯』:“二儀運而出沒,五緯隨而起伏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]